THI THỊ LÀM NGƯỜI HẦU
Thời nhà Tống, nhà họ Thẩm có một người hầu họ Thi, là người trấn Điểu Đôn, Hồ Châu. Bà vốn là hàng xóm, khi Thi thị 20 tuổi thì đến nhà họ Thẩm làm người hầu. Có một năm, dịch bệnh hoành hành vô cùng kịch liệt. Vợ chồng nhà họ Thẩm theo nhau qua đời, bỏ lại hai người con gái chỉ mới hơn 10 tuổi, không có người thân để nương tựa. Thi thị bèn giã gạo thuê cho nhà bên cạnh, hoặc đan giầy cỏ, may vá để kiếm tiền nuôi dưỡng hai người con gái của chủ nhân. Đến khi hai người con gái của chủ nhân trưởng thành bèn tìm người có địa vị để gả chồng, lại còn thường xuyên chăm sóc con cái của họ, tận hết sức làm những việc người hầu phải làm. Mỗi lần chủ nhân đi vắng thì trông nom hộ đồ đạc trong nhà, chưa bao giờ tự ý dùng bất cứ đồ gì của chủ. Mọi người đều kính trọng bà, ngưỡng mộ bà. Bà tuổi đã hơn 60 rồi mà trên đầu vẫn chải hai búi tóc biểu hiện rằng bà chưa lấy chồng.
Người hầu trung thành lần đầu tiên xuất hiện trong nhà của đại phu thời nhà Chu, một người nữa xuất hiện ở trong nhà của người phụ nữ tiết liệt Địch Tố. Nhưng hai người kể trên đều không giống Thi thị, bà 20 tuổi mới đến nhà họ Thẩm làm người hầu, tuổi này đều có thể lấy chồng rồi. Nhà họ Thẩm không có ân dưỡng dục đối với bà, nhưng bà lại có thể giã gạo thuê, đan giầy cỏ, may vá để kiếm tiền nuôi dưỡng con gái của chủ nhân, cố gắng làm phận sự của một người hầu, cả đời không lấy chồng, có thể không làm cho người ta kính trọng, ngưỡng mộ sao?
NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ
PHẦN 3: TRUNG – NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ TRUNG QUÂN ÁI QUỐC CỦA PHỤ NỮ