Chia sẻ bằng cả trái tim! Công đức vô lượng!

LÝ CA CẢM THẤY XẤU HỔ VỚI NGHỀ

 

Thời nhà Nguyên, ở Bá Châu (nay là huyện Bá, tỉnh Hà Bắc), có người con gái tên là Lý Ca, mẹ của nàng là kỹ nữ. Năm Lý Ca 12, 13 tuổi, mẹ của nàng dạy nàng học hát và nhảy múa. Lý Ca không chịu học mà khóc nói với mẹ rằng: “Hễ là con gái, nói chung đều phải lập gia đình. Tại sao mình con lại phải sống những ngày tháng không cần biết đến liêm sỉ?”. Người mẹ nói với nàng rằng: “Đây là nghề nghiệp của chúng ta. Có cách nào khác đâu?”. Thế là Lý Ca bèn giao hẹn với mẹ rằng sẽ không đánh phấn trang điểm, miệng không ăn món ăn mặn, những bài hát mà nàng hát đều là những tiên khúc và đạo tình khuyên người ta tu hành. Huyện lệnh của huyện Mạnh Tân đưa rất nhiều vàng bạc cho mẹ của Lý Ca. Buổi tối đến nhà của họ muốn Lý Ca ngủ với huyện lệnh một đêm, Lý Ca giấu một con dao trong người rồi mắng Huyện lệnh rằng: “Ngươi là quan địa phương. Chức trách của ngươi là cai quản nhân dân, nhưng nay phẩm hạnh của ngươi không bằng chó lợn. Nếu ngươi không đi nhanh, ta sẽ giết chết ngươi và sau đó ta sẽ tự sát”. Huyện lệnh sợ hãi vội vàng bỏ đi. Có vị quan tri châu biết được nàng hiền đức bèn lấy nàng làm thiếp. Sau này, Lý Ca với vợ cả của quan tri châu chống cự với bọn cướp mà bị bọn cướp giết chết.

Lý Ca muốn tránh khỏi nỗi nhục so với người khác thì khó hơn nhiều. Mẹ của nàng là kỹ nữ ở thanh lâu, mười mấy năm đã nghe quen tai, nhìn quen mắt mà nàng có thể miễn nhiễm. Có thể thấy nàng thực sự có nghị lực kiên cường, bất khuất, khí phách không nhụt chí, nản lòng. Hoa sen sống trong bùn mà không hôi tanh mùi bùn, còn có thể thấy được sự thanh khiết của nó. Linh chi không chọn nơi sinh trưởng, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự hiệu nghiệm của nó. Đức tính tốt là do mình tự vun bồi mà có, đâu có liên quan gì đến người khác.


NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ

PHẦN 8: SỈ - NHỮNG TẤM GƯƠNG NGƯỜI NỮ BIẾT GIÚP NGƯỜI GIỮ TÂM SỈ

 
Chia sẻ bằng cả trái tim! Công đức vô lượng!