TRẦN PHÙNG ĐÁNH CON
Vào thời Bắc Tống, có một vị Tần Quốc Công họ Trần tên Tỉnh Hoa. Vợ ông Phùng phu nhân là mẹ của Tiết độ sứ Trần Nghiêu Tư. Phùng phu nhân trị gia vô cùng nghiêm cẩn, ba người con trai của bà, ai cũng đều thi đỗ Tiến sĩ. Có một lần, Trần Nghiêu Tư làm Thái thú ở Kinh Nam mãn nhiệm trở về nhà, Phùng phu nhân bèn hỏi: “Con làm quan ở một nơi nổi tiếng. Vậy con có chính tích nổi bật nào không?”. Trần Nghiêu Tư hổ thẹn đáp rằng: “Không có ạ!”. Phùng phu nhân nghe xong trong lòng không được vui.
Có một lần, người trong nhà nói chuyện phiếm, nói đến Kinh Nam chính là con đường giao thông quan trọng để qua lại, khách qua đường so tài bắn tên với Trần Nghiêu Tư, không có ai là không nhường Trần Nghiêu Tư. Phùng phu nhân nghe xong nổi giận nói rằng: “Cha của con dạy dỗ con, bảo con phải tận trung, tận hiếu giúp đỡ đất nước. Nay con làm quan, không biết phải thi hành chính sách nhân từ để giáo hóa nhân dân, ngược lại, lại chuyên đi học loại tài lẻ để khoe khoang bản thân. Đây đâu phải là nguyện vọng ban đầu cha con dạy bảo con?”. Nói xong bèn cầm gậy đánh Trần Nghiêu Tư, làm cho túi Kim ngư đeo trên mình của Trần Nghiêu Tư cũng rơi xuống đất vỡ vụn.
Lữ Khôn bàn rằng: Mẹ của Trần Nghiêu Tư thật là nghiêm minh, biết việc giỏi bắn tên không phải là chức trách của Thái thú. Đây đúng là hiểu rõ lý lẽ. Con trai giữ chức vụ quan trọng mà còn cầm gậy đánh phạt để dạy bảo. Đây quả thật là yêu cầu nghiêm khắc. Hiền minh mà lại nghiêm khắc, chẳng trách ba người con trai của bà đều giữ chức vụ quan trọng. Người bảo thủ sẽ lấy lễ nghĩa của con trai để trách cứ mẹ của ông, đây là điều không đúng. Con trai làm đúng thì người mẹ nghe theo. Mẹ làm đúng thì con trai nghe theo.
NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ
PHẦN 3: TRUNG – NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ TRUNG QUÂN ÁI QUỐC CỦA PHỤ NỮ