Chia sẻ bằng cả trái tim! Công đức vô lượng!

TRỊNH THÔI BAN ĐÊM DỆT VẢI

 

Thời nhà Tùy, mẹ của Trịnh Thiện Quả họ Thôi, con trai bà làm quan to, kế thừa tước vị của cha ông, nhưng bà vẫn tự mình xe chỉ dệt vải. Hàng ngày dệt suốt đến nửa đêm mới đi ngủ. Trịnh Thiện Quả thấy mẹ vất vả như vậy bèn nói với mẹ rằng: “Con đã làm quan, được phong hầu, những bổng lộc nhận được cũng rất nhiều. Sao mẹ phải tự mình vất vả đến vậy?”. Người mẹ nghe xong bèn nói: “Trước đây mẹ tưởng con đã hiểu được đạo lý lớn trong thiên hạ, nay nghe con nói vậy là vẫn chưa hiểu được lý lẽ. Sao có thể xử lý việc công của đất nước được? Con phải hiểu được là những bổng lộc này Hoàng Thượng báo đáp những công lao mà thế hệ trước của con đã dùng sinh mạng để đổi lấy. Theo lý mà nói, những bổng lộc này con phải chia cho mọi người trong dòng họ để biểu hiện là ân huệ của Tổ tiên. Còn như những việc như xe chỉ dệt vải đều là việc mà bổn phận của người phụ nữ phải làm, trên từ Hoàng Hậu, dưới đến vợ của các quan lại và vợ của kẻ sĩ đều phải tận hết trách nhiệm của mình. Nếu như có người lười biếng thì đây là hành vi kiêu căng phóng túng. Mẹ tuy không hiểu lễ pháp, nhưng sao có thể tự mình hủy hoại danh dự của mình được?”.

Quách Nhiếp Hi bàn rằng: Mẹ của Trịnh Thiện Quả khuyên răn con trai, cách làm của bà giống với Kính Khương. Việc Kính Khương nói cho trẻ con ra làm quan để cho đủ quân số thì chưa từng nghe nói. Mẹ của Trịnh Thiện Quả nói làm như vậy thì có ích gì đối với thiên hạ. Kính Khương nói từ Thiên tử cho đến dân thường, không ai dám xa hoa phóng túng mà không lao động. Mẹ của Trịnh Thiện Quả nói từ Hoàng Hậu đến vợ của các quan lại, kẻ sĩ không ai là không lao động mà xa hoa phóng túng. Kính Khương có ăn học, hiểu lễ nghĩa. Mẹ Trịnh Thiện Quả rất giỏi việc học theo Kính Khương.


NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ 

PHẦN 5: LỄ – NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ GIỮ LỄ CỦA PHỤ NỮ


Chia sẻ bằng cả trái tim! Công đức vô lượng!