DƯ TRẦN NHƯỜNG TÀI SẢN
Thời nhà Tống, có một người tên là Dư Sở. Vợ kế của ông họ Trần, sinh được một người con trai tên là Dư Dực. Khi Dư Dực được 3 tuổi thì Dư Sở qua đời. Người vợ họ Trần đem toàn bộ tài sản nhường hết lại cho hai người con trai của người vợ trước, còn nói với con trai của mình rằng: “Các anh đã không còn mẹ nữa, con đừng vì những tài sản này mà tranh chấp với các anh”. Đến khi Dư Dực 15 tuổi bà bèn bảo Dư Dực đi ngao du để học hỏi. Lúc này, bà nghèo khổ vô cùng, ăn mặc thiếu thốn. Sau này, Dư Dực ở bên ngoài hơn 15 năm mới đỗ Tiến sĩ trở về rồi đón mẹ đi. Bà nghe nói hai người con của người vợ trước vẫn rất nghèo khổ chật vật thì đã đón họ đến ở cùng, hơn nữa còn luôn luôn chăm sóc họ.
Lữ Khôn có lời bàn rằng: Vợ kế thường chiều chuộng con ruột của mình, có thể chia đều tài sản thì đã rất lương thiện rồi. Huống hồ lại đem toàn bộ tài sản của chồng nhường hết cho con của người vợ trước, đến khi thấy họ nghèo khổ lại cứu tế họ. Cho dù là mẹ đẻ cũng không thể tốt hơn. Chia đều tài sản là cách của người bình thường hay làm. Nhường hết tài sản là cách của người hiền lương thường làm. Trong thiên hạ không có người mẹ kế nào nhân từ hơn bà. Ta rất khâm phục hành động của bà!
NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ
PHẦN 2: ĐỄ – NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KÍNH TRÊN NHƯỜNG DƯỚI, YÊU THƯƠNG ĐÙM BỌC