NGHĨA CHUYÊN KHẨN CẦU
Thời nhà Minh, có người cô nhân nghĩa họ Vạn tên là Nghĩa Chuyên. Cha và anh đều chết trận. Trong nhà chỉ còn người mẹ kế họ Tào và hai người chị dâu ở góa, một người họ Trần, một người họ Ngô. Người chị dâu họ Ngô mang thai đã được sáu tháng. Vạn Nghĩa Chuyên rất mong chị dâu sinh con trai để có người thờ cúng Tổ tiên nên ngày đêm vái lạy trời đất, cầu khấn rằng: “Nhà họ Vạn sắp tuyệt hậu rồi. Xin ông trời ban cho một người con trai có thể nối dõi cho người trung thần. Nếu như thực sự sinh được con trai thì con xin nguyện sẽ không lấy chồng. Mọi người cùng chung sức nuôi dưỡng đứa bé”. Sau này, quả nhiên người chị dâu họ Ngô sinh được một người con trai, đặt tên là Vạn Toàn. Nghĩa Chuyên cùng với hai người chị dâu nuôi dưỡng đứa bé.
Có rất nhiều người có tiếng tăm đến cầu hôn nhưng Vạn Nghĩa Chuyên đều khước từ. Đích thân dạy cháu trai là Vạn Toàn học hành. Sau này, khi người cháu trưởng thành được phong chức quan của ông nội. Vạn Nghĩa Chuyên sống đến hơn bảy mươi tuổi mới mất.
Ông nội của Vạn Nghĩa Chuyên tên là Vạn Bân cùng với cha và hai anh trai của bà đều hy sinh cho đất nước. Mẹ và hai người chị dâu đều thủ tiết. Vạn Nghĩa Chuyên cũng vì hành động nhân nghĩa mà nổi tiếng. Cho nên người trong làng đều gọi họ là gia đình tứ trung, tam tiết, nhất nghĩa.
Nuôi dưỡng con mồ côi và thủ tiết đã là việc rất khó. Huống hồ vì nuôi dưỡng cháu mà thủ tiết? Hơn nữa lại chưa có cháu để nuôi dưỡng? Trong hoàn cảnh chỉ có một người mẹ già, hai người chị dâu ở góa, cả nhà ba đời trung thần, ngồi nhìn sắp bị tuyệt hậu, bởi chị dâu có mang đứa con mồ côi cha từ trong bụng sáu tháng, thế là sáng tối khóc lóc vái lạy trời đất cầu được một người cháu trai. Do đó khước từ người làm mai mối mà nuôi dưỡng cháu trai, dạy bảo và chăm sóc cho cháu, đủ để nổi tiếng ngang với người cô nhân nghĩa của nước Lỗ.
NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ
PHẦN 6: NGHĨA – NHỮNG CÂU CHUYỆN NHÂN NGHĨA CỦA NGƯỜI NỮ