BAN CHIÊU KHUYÊN NHỦ PHỤ NỮ
Thời nhà Hán, phu nhân của Tào Thế Thúc cũng là con gái của huyện lệnh Từ Châu là Ban Bưu. Bà sớm phải ở góa. Bà là người rất có tiết tháo và nề nếp. Anh trai của bà là Ban Cố biên soạn “Hán Thư”, còn chưa biên soạn xong thì qua đời. Hán Hòa Đế bèn ra chiếu chỉ bảo Ban Chiêu tiếp tục hoàn thành, sau này lại nhiều lần gọi bà vào cung. Lúc đó, Đặng Hoàng Hậu và rất nhiều quý phi dùng lễ đối đãi với thầy để đối đãi bà, gọi bà là Tào Đại Cô. Bà từng nói: “Ta được gả đến nhà họ Tào bốn mươi mấy năm, lúc nào cũng cẩn thận dè chừng, thường sợ xảy ra sơ suất lỗi lầm mà chịu nỗi nhục bị vứt bỏ, sẽ làm mất mặt cha mẹ, để cho gia đình bị liên lụy, lại sợ mấy người con gái đi lấy chồng mà thiếu lễ phép khiến cho họ hàng phải xấu hổ. Vì thế mà soạn ra bảy chương trong sách “Nữ Giới”.
Tào Đại Gia học rộng tài cao, đức hạnh cao đẹp mà còn phải nơm nớp lo sợ, thường sợ sẽ bị vứt bỏ mà làm cho cha mẹ phải xấu hổ, lại sợ các con gái không lễ phép mà bị sỉ nhục. Đây đúng là hành vi của người quân tử. Bảy chương trong sách “Nữ Giới” nay vẫn là quyển sách nổi tiếng bất hủ, thực là tấm gương tốt để cho phụ nữ noi theo.