TỀ NỮ TỪ NGÔ
Tề nữ Từ Ngô là một phụ nữ nghèo khổ ở Đông Hải nước Tề. Nàng cùng với Lý Ngô và mấy người hàng xóm dùng chung đèn cầy để dệt vải vào buổi tối. Nhà Từ Ngô nghèo nhất, do vậy nàng thường không có đèn cầy để góp với hàng xóm. Lý Ngô nói với người khác rằng: “Từ Ngô thường không có đèn cầy để góp chung, mong rằng đừng để cho cô ta tham gia”. Từ Ngô nói: “Nói vậy là có ý gì? Do tôi nghèo thường không có đèn cầy cho nên mới thường xuyên dậy sớm, nghỉ muộn, gánh nước, quét nhà, dải chiếu đợi mọi người đến. Bản thân tôi ngồi ở chiếc chiếu manh rách nát nhất, cũng ngồi xa đèn cầy nhất, đây cũng là do tôi nghèo không đủ đèn cầy. Hơn nữa, ở căn phòng này, thêm một người thì ánh sáng của đèn cũng không tối đi, giảm bớt một người ánh sáng của đèn cũng không sáng thêm. Tại sao phải tiếc rẻ ánh sáng dư thừa ở xung quanh, không để cho người nghèo như tôi nhận được sự cảm thông và ân huệ? Sao không để cho tôi được mưu sinh lâu dài? Nếu như các vị có thể ban ơn cho tôi, chẳng nhẽ không được sao!”. Lý Ngô nghe xong không nói gì, thế là lại cùng nàng dệt vải vào buổi tối, cũng không buông lời oán trách nữa.
Bậc quân tử nói người phụ nữ này do lời nói mà không bị hàng xóm xa lánh, xem ra lời nói thích hợp có thể nhận được hiệu quả tốt.
Kinh Thi có câu: “Từ chi tập hĩ, dân chi hạp hĩ” (Những lời hòa nhã thì dân đều hợp ý) là nói điều này.
Có thơ khen rằng: Tề nữ Từ Ngô, hội tích độc bần, dạ thác chúc minh, Lý Ngô tuyệt yên, Từ Ngô tự liệt, từ ngữ thậm phân, tuất đắc dung nhân, chung một hậu ngôn.
(Tạm dịch: Tề nữ Từ Ngô, cùng mọi người dệt vải nhưng do mình nghèo nhất nên đêm phải nhờ ánh sáng của mọi người. Lý Ngô từ chối không cho nàng tham gia. Từ Ngô phân trần bản thân, nói lời thích hợp thỏa đáng, cuối cùng được tiếp nhận, từ đó mọi người không ghét bỏ).
CÁC CÂU CHUYỆN KHÁC TRONG QUYỂN 6 – BIỆN THÔNG TRUYỆN
LIỆT NỮ TRUYỆN
Tải Sách Liệt Nữ Truyện (Bản in PDF) (4029 downloads )
Tải Sách Liệt Nữ Truyện (.docx) (3797 downloads )