BÀNH TRẦN TỪ HÔN
Thời nhà Minh, vợ của Bành Hạc Trinh là Trần thị, là người đất Phiên Ngung. Rất sớm đã phải ở góa, bà thủ tiết nuôi dưỡng con trai mồ côi cha, còn dùng đạo đức nhân nghĩa dạy bảo con trai. Cho nên, con trai của bà được bà cảm hóa, cũng rất sáng suốt tài giỏi, còn chú trọng hành vi đạo đức. Lúc đó, có một thương gia lớn muốn dùng mấy nghìn lạng bạc để cho con trai bà làm con rể. Trần thị từ tạ. Có người khuyên bà rằng: “Bà để con trai làm con rể người thương gia giàu có thì có thể sống những ngày đầy đủ sung túc, so với hoàn cảnh nghèo khổ bây giờ không phải là tốt hơn nhiều hay sao?”. Trần thị nói: “Bất ngờ được của cải là việc chẳng lành. Hơn nữa, lấy vợ phải xét đến đức hạnh, đâu có thể xét đến của cải?”. Cuối cùng, bà vẫn hết sức khước từ người thương gia giàu có.
Người nghèo lấy con gái nhà giàu, hoàn toàn không phải con trai của bà có đức hạnh. Cho dù con dâu hiểu biết lễ nghĩa nhưng cũng sẽ do kiêu ngạo, xa hoa mà mạo phạm đắc tội với cha mẹ, chị em dâu nhà chồng. Trần thị biết được rằng không làm mà hưởng thì khó mà lâu dài, cho nên đã khước từ. Sự nhìn xa trông rộng, đức hạnh thanh liêm của bà đủ để người đời sau noi theo.
NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ
PHẦN 7: LIÊM - NHỮNG CÂU CHUYỆN LIÊM KHIẾT CỦA NGƯỜI NỮ