VƯƠNG CHƯƠNG THÊ NỮ (Nhân Trí)
Vương Chương thê nữ là vợ và con gái của Hán Kinh Triệu Doãn Vương Trọng Khanh. Chương là thư sinh, học ở Trường An, cùng với vợ sống cuộc sống nghèo khổ. Một lần bị bệnh, không có chăn đắp, phải lấy rơm cỏ đan thành tấm để giữ ấm cho trâu bò để đắp. Tưởng mình sắp chết nên khóc lóc nói lời ly biệt với vợ, người vợ giận dữ mắng rằng: “Trọng Khanh! Chàng thử nói xem những người quyền quý ở kinh thành, có ai học vấn bằng chàng. Nay chàng nghèo khổ bệnh tật, tự mình không cố gắng nỗ lực mà lại than khóc, không có chí khí chút nào”. Sau Vương Chương làm quan đến chức Kinh Triệu Doãn. Cậu của Thành Đế là Đại Tướng quân Vương Phụng chuyên quyền. Vương Chương tuy được Vương Phụng tiến cử nhưng không chịu dựa vào Vương Phụng.
Lúc đó, đúng lúc có nhật thực, Vương Chương nhân đó dâng tấu nói không thể trọng dụng Vương Phụng, nếu như việc thành thì chí ít Vương Chương cũng được đề bạt. Người vợ thấy vậy ngăn lại: “Làm người phải biết sao cho đủ! Sao chàng không nhớ đến lúc chúng ta đắp rơm cỏ đan lại giữ ấm cho trâu bò rồi than khóc?”. Vương Chương nói: “Việc này không phải là người phụ nữ như nàng biết được”. Vương Chương không nghe theo lời khuyên của vợ, cố ý dâng tấu lên Hán Thành Đế. Hán Thành Đế nghĩ rốt cuộc cũng là cậu ruột của mình nên không nhẫn tâm giáng tội, thế là bỏ qua việc Vương Chương dâng tấu tố cáo Vương Phụng. Thế là Vương Chương bị Vương Phụng hãm hại bị nhốt vào ngục.
Vương Chương có một người con gái nhỏ, mới 12 tuổi, đêm đó lớn tiếng khóc than: “Hàng ngày tôi ngồi ở bên cạnh nhà tù, thường nghe thấy tù nhân đếm đến chín, nay đếm chỉ có tám. Cha ta bình thường kiên cường cương trực, người chết trước nhất định là cha của ta”. Mọi người nghe được đều không khỏi vừa kinh hãi lại bán tín bán nghi. Ngày hôm sau nghe ngóng thì quả nhiên Vương Chương đã chết. Vợ của Vương Chương dẫn con tay không mà về.
Sau khi Vương Phụng chết, Thành Đô hầu Vương Thương làm Đại Tướng quân, thương cho Vương Chương vô tội nên đã đem toàn bộ tài sản, nhà cửa bị tịch thu trả lại cho vợ con của Vương Chương.
Bậc quân tử nói vợ của Vương Chương biết thời thế, biết lúc nào nên tiến, lúc nào nên lui.
Kinh Thi có câu: “Hạo thiên dĩ úy, dư thận vô tội” (Uy nghiêm Trời đấng tối cao, Xét thì ta chẳng tội nào mảy may) là nói lạm dụng uy quyền, quan tốt không có tội lại bị đẩy xuống hố sâu.
CÁC CÂU CHUYỆN KHÁC TRONG QUYỂN 8 – TỤC LIỆT NỮ TRUYỆN
LIỆT NỮ TRUYỆN
Tải Sách Liệt Nữ Truyện (Bản in PDF) (4018 downloads )
Tải Sách Liệt Nữ Truyện (.docx) (3784 downloads )