Chia sẻ bằng cả trái tim! Công đức vô lượng!

TRỮ PHẠM BỆN CHIẾU

 

Vào thời nhà Minh, Yên Vương tạo phản. Có một người họ Trữ tên Phúc không đồng thuận với sự tạo phản của Yên Vương, thống thiết bi ai không chịu ăn cơm, tận trung mà chết. Vợ của người đó họ Phạm, rất hiếu thuận với mẹ chồng. Mỗi lần nàng nhớ đến chồng đều một mình âm thầm đi vào hang núi khóc lớn, bởi vì nàng sợ mẹ chồng nghe thấy sẽ đau lòng. Hành vi thủ tiết tận hiếu của nàng khiến mọi người trong làng đều khen ngợi. Gia cảnh của nàng hết sức khó khăn, cuộc sống chật vật lắm mới có thể duy trì. Một ngày nọ, lúc nàng giặt quần áo bên khe suối nhìn thấy bên bờ suối mọc lên đám cỏ bện chiếu, nàng liền nhổ cỏ về bện thành chiếu bán, dùng số tiền bán chiếu đó phụng dưỡng mẹ chồng. Sau khi mẹ chồng qua đời, nàng ở bên cạnh mộ thủ hiếu, sống đến hơn tám mươi tuổi mới qua đời. Sau khi nàng mất thì đám cỏ bên khe suối cũng không tiếp tục mọc lên nữa.

Lời bàn: Chồng mất sớm, gia cảnh mẹ chồng khốn khó, hoàn cảnh bức bách, nỗi khổ của nàng khó nói thành lời. Khóc thương chồng cũng không dám để cho mẹ chồng nghe thấy, nội tâm của nàng càng đau đớn hơn, cảnh ngộ của nàng đáng để thương cảm. Nhổ cỏ bện chiếu nuôi mẹ chồng, mẹ chồng qua đời rồi ở tại lều tranh giữ mộ. Chính vì vậy, nàng có được cỏ để bện chiếu, hưởng tuổi thọ cao. Lẽ nào ông Trời hồi báo sai sao!



Chia sẻ bằng cả trái tim! Công đức vô lượng!