CÔ GÁI HỌ LƯ AN ỦI CHA
Thời nhà Minh, khi con gái của Lư Văn Liệt còn nhỏ, Lư Văn Liệt thường kể những câu chuyện người xưa thủ tiết hiếu thuận cho con gái nghe. Con gái cũng tiếp thu được đại ý. Khi con gái lên 16 tuổi, Lư Văn Liệt bị bệnh nặng, bèn nói với con gái rằng: “Mẹ của con tuổi cũng chưa nhiều, hai em trai con còn nhỏ. Sau này nếu như con lấy chồng thì mẹ con và hai em con dựa vào ai được?”. Cô gái họ Lư nói: “Con nguyện sống với mẹ và hai em cả đời”. Sau khi cha mất, mẹ của cô nói rằng: “Năng lực của mẹ còn không đảm bảo cho hai em trai của con, đâu còn dư sức để lo cho con được?”. Cô gái họ Lư nói với mẹ rằng: “Con có thể dùng sức lao động của mình để đổi lấy cơm ăn”, thế là làm khăn lưới buộc tóc đem bán lấy tiền làm tiền phụ cấp sinh hoạt gia đình. Đợi đến khi cơm áo có thể miễn cưỡng cầm cự được bèn tiết kiệm ăn mặc để cúng tế Tổ tiên nhà họ Lư. Sau này khi hai người em trai trưởng thành, nàng lấy vợ cho hai em. Thỉnh thoảng con dâu bất hiếu với mẹ chồng, nàng đều không ăn uống, còn tự trách phạt mình, lâu dần vợ của hai em trai cũng bị sự chí thành của nàng cảm hóa, đều rất hiếu thuận với mẹ chồng.
Cô gái họ Lư khi cha bị bệnh đã an ủi cha một câu mà dùng cả đời để thực hiện. Đối với mẹ và Tổ tiên nhà họ Lư đã tận hiếu. Đối với hai em trai và hai em dâu mà nói, nàng đã tận hết đễ đạo. Đối với người cha đã mất, nàng đã có sự trung tín. Nàng có thể làm được như vậy, có lẽ là do những câu chuyện cổ nói về lòng hiếu thảo ngày xưa cha kể cho nàng đã đặt nền móng cho nàng. Cho nên mới nói cô gái nhỏ cũng không được xem thường!
NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨC HẠNH PHỤ NỮ
PHẦN 4: TÍN – NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ GIỮ CHỮ TÍN CỦA PHỤ NỮ